Nắng chiều hạ xuống, thân thể thiếu nữ dần dần bao phủ một tầng ảm đạm, nhưng mỗi lần thấy gương mặt của thiếu nữ ấy, chút ảm đạm này đã biến mất không dấu vết, chỉ còn lại ấm áp như gió xuân.“Cô ấy là Cố Niệm, năm nay 25, là cảnh sát. Nhà ở Ngu Thành, nhưng từ nhỏ đã đến thành phố B sống cùng mẹ. Ba... mất khi cô ấy vừa ra đời.” Sở Chiêu Dương rũ mắt nói, “Chỉ có mẹ và cô ấy ở đây. Người thân khác đều ở Ngu Thành.”“Được chứ, nhưng anh không cảm thấy nhìn như thế này tâm trạng sẽ tốt hơn sao?” Trần Ngư đã tự động đem những lá bùa này đổi thành từng tờ từng tờ tiền quý giá.拉屎vkCố Niệm sợ anh đi lại cầm chặt hơn. Sở Chiêu Dương phải dùng sức mới tránh được nên lập tức kéo đến vết thương trên vai, anh đau đến mức trán toát mồ hôi lạnh.耻辱抵押妻糯米观看Súng của cô vẫn chưa được phát, hơn nữa cũng không phải thời gian tra án, vốn không được đem súng ra khỏi cục cảnh sát, bây giờ Cố Niệm có thể nói là một chút vũ khí tự vệ cũng không có.Hướng Nam từ từ ngồi xuống, nhìn sắc ma nữ bởi vì khóc nức nở mà xấu xí, cúi đầu xuống, dưới ánh mắt kinh ngạc của sắc ma nữ, hôn lên trán ma nữ một cái.
妈妈怀了同学就得嫁过去Liễu Trang Như còn muốn hỏi nhiều hơn nhưng thông qua những tạp âm trong điện thoại, cô nghe thấy Ứng Khiêm đang vừa nói chuyện với cô vừa phải giải đáp những công việc mà nhân viên cần hỗ trợ.Đợi cô gửi xong mới thấy hối hận, loại chuyện này sao cô lại chủ động chạy đi báo cáo với Sở Chiêu Dương chứ, hai người bọn họ lại không thân thiết đến mức ấy.仿铜浮雕粘土画Cuối cùng, Sở Chiêu Dương đánh hai trong ba lá bài còn lại trong tay Cố Niệm ra, không có ai có thể đánh được, cuối cùng đánh nốt lá còn lại, nhàn nhạt nói: “Thắng.”“Cậu đừng lo lắng. Bây giờ lo lắng cũng vô ích, cậu yên tâm trở về dưỡng thương đi, có tình hình mới, chúng tớ sẽ báo cho cậu ngay.” Thẩm Hiểu Mạn khuyên nhủ. Cố Niệm chậm rãi gật đầu.Ngụy Hồng vỗ tay bốp bốp như vừa thưởng thức một tuồng kịch hay, ông ta cười giễu cợt "Thật là tình cảm khắng khít. Diệp Vô Tâm...à không phải....Diệp Diệp mới đúng, ngươi còn nhớ hay đã quên lời ta từng dạy ngươi...Những kẻ muốn thành công nhất định phải bỏ qua cái gọi là tình người, chỉ khi không vướng bận tình cảm thì ngươi mới có thể dứt khoát một dao lấy mạng họ"
女社长夫人背叛丈夫的下厂Dù sao kết quả cũng là không ngăn cản được, không bằng tô vẽ thêmmột chút cho bớt trách nhiệm, dù sao thì công việc khó tìm, người mới khó lăn lộn a!“Em không biết hết bao nhiêu tiền, nhưng em nghĩ kiếm được nhiêu tiền thì cứ kiếm thôi.” Trần Ngư nói “Mấy năm trước, trưởng thôn đãnói với em, lúc đầu chính phủ đã nói sẽ giúp thôn chúng em xây đường, dự kiến khoảng 200 triệu nên vẫn chưa đủ tài chính chi, dự án vẫn còn treo ở đó, nên em định kiếm khoảng trên dưới 200 triệu gì đó là được.”Cố Niệm lo lắng một mình Bánh Gạo Nhỏ ngủ ở phía sau không an toàn nên cô cũng ngồi phía sau, để cậu bé gối đầu lên đùi cô ngủ. Thực sự Bánh Gạo Nhỏ ngủ rất say, sét đánh cũng không tỉnh dậy.